XƯƠNG RỒNG YÊU HOA NHƯNG HOA CHỈ CẦN THÊM NẮNG

Cô nói “Tớ thích xương rồng”. Tôi thầm nghĩ hoá ra chúng mình cũng có điểm chung.
Tôi tặng cô chậu xương rồng nhỏ, xương rồng nở hoa màu cánh sen. Hoa nở rộ khi nắng vừa lên, tàn dần sau khi nắng nhạt và tắt lịm sau mười giờ tối. Hoa rất bé, cô so tay vào chỉ bằng đầu ngón tay út. Cô nói chỉ bằng thế này thôi này, bé như thế giới của chúng mình, thế giới của xương rồng chỉ có hoa, thế giới của tớ và cậu có gì nhỉ, tớ có cậu còn cậu có ai.
“Nhớ đợi tớ. Nhớ chỉ tặng xương rồng cho tớ thôi.”
Cô dặn đừng chạm mạnh tay cũng đừng ghét bỏ, bởi chúng là loài nhạy cảm. Mỗi cái gai “sắm” lên mình là một vết thương, gỡ ra thì thêm lần đau nữa nên chúng “tận dụng” vết thương để tự vệ chứ không cố tình làm đau ai.
Cứ bốn tháng đi qua, là bậc thềm sau nhà thêm một chậu xương rồng. Xương rồng không còn nở hoa, chỉ còn thân đầy gai, gai có ngòi nhọn hoắc. 

Tôi muốn đặt thêm một vài chậu hướng dương gần đó, treo thêm trên giàn vài chậu dạ yến thảo. Để sau mọi cố gắng xương rồng vẫn không thấy mình nở hoa sẽ nhìn ra thế giới bên ngoài, nếu bản thân không thể sinh ra niềm vui thì có thể mang hạnh phúc xung quanh về tạo niềm vui cho chính mình.
Tôi đếm mùa xuân trôi qua trên đầu ngón tay. Cuối cùng cô ấy cũng trở lại.
Hôm ấy nhớ gọi cho tớ, muốn được nhận lời chúc phúc từ cậu. Cô cười, nụ cười tháng Tư.
Tôi mua thêm chậu xương rồng nhỏ, có hoa màu cánh sen và gọi cho cô. Nghe cô cười hạnh phúc, như hoa xương rồng nở khi bắt được nắng.
Thế giới xương rồng chỉ có hoa, thế giới của hoa cần thêm nắng.
Đặt xuống bậc thềm sau nhà.
Kể từ đó tôi không còn chăm xương rồng nữa.
Thế giới này thật lớn.
| IEphong |

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐƯỜNG DỄ DÀNG LÀ ĐƯỜNG XUỐNG DỐC - KHÓ KHĂN VÌ TA ĐANGLÊN DỐC

CÔNG THỨC NẤU CANH MẠNH BÀ - review phim "TRUYỀN THUYẾT MẠNH BÀ "

NHỮNG NGUYÊN TẮC CHỌN CHỒNG TỐT